Mục Lục
Vị Trí:play go88Sunwin đổi thưởng > go88 thiên đường > go88 thiên đường
Dòng sông ly biệt
Cập Nhật:2024-12-20 15:38 Lượt Xem:91
Hai diễn viên Triệu Vy và Khấu Chấn Hải trong phim Tân dòng sông ly biệt. Ảnh: S.N.
Tôi đứng phắt dậy khỏi ghế, máu nóng xộc thẳng lên đầu, cơn uất hận gắng gượng kìm nén nãy giờ bỗng chốc nổ bùng. Tôi căm giận nhìn thẳng vào con người trước mặt, con người mà tôi vẫn gọi là cha! Lý trí đã bay biến khỏi tôi, tôi không còn có thể điều khiển cái lưỡi của mình được nữa.
“Con đến đây không phải là để ăn mày! Nuôi con là trách nhiệm của cha, nếu hồi xưa ở Cáp Nhĩ Tân, cha không lạm dụng quyền thế để ép mẹ phải lấy cha, thì đã không có hai kẻ đáng ghét này. Nếu cha không đẻ ra con, thì đúng là may mắn cho cả cha lẫn con đấy!”
Giọng tôi lớn đến mức chính tôi cũng giật mình, lời tôi ào ào tuôn ra khỏi miệng như thác đổ không thể nào chặn lại, ngay bản thân tôi cũng phải kinh ngạc, tôi mà lại có gan dám cãi lại cha tôi, một người xưa nay chưa ai dám trái ý bao giờ. Cha tôi bật người ngồi thẳng dậy, gỡ tẩu thuốc khỏi miệng, đặt xấp tiền trong tay xuống mặt bàn, đôi mắt sắc bén dường như toé lửa.
Ông nhìn chòng chọc vào mặt tôi. Ánh mắt ấy khiến tôi chợt nhớ tới biệt hiệu của ông, Báo Đen Lục Chấn Hoa. Phải, đây là một con báo, là đôi mắt của báo, là thần thái của báo! Hai hàng lông mày rậm rì của ông nhíu lại thành một khối giữa ấn đường, môi ông mím chặt, hơi thở bật ra phì phò qua hai lỗ mũi lớn. Ông nhìn tôi trừng trừng một hồi lâu, không nói năng gì.
Bàn tay khô đét nhưng vẫn rất mạnh mẽ của ông bám chặt tay vịn ghế, từng đường gân xanh nổi gồ trên mu bàn tay. Tôi biết tôi đã kích động cơn cuồng nộ trong ông, theo như kinh nghiệm trước giờ, tôi hiểu rõ sắp có chuyện gì xảy ra. Tôi đã chọc giận một con báo dữ!
"Ý của mày là gì?” Ông nhìn thẳng vào tôi, giọng nói trầm nặng đầy uy lực.
Tôi cảm thấy Như Bình đang giật khẽ vạt áo tôi, ra hiệu cho tôi mau nghĩ cách xoa dịu. Tôi nhìn thấy Mộng Bình hốt hoảng co mình trên ghế, kinh ngạc trợn mắt nhìn tôi. Tôi bắt đầu phát run, cha lại gầm lên một câu như sấm động:
“Nói! Ý của mày là gì?”
Tôi giật nảy mình. Đúng lúc đó, tôi chợt trông thấy dì Tuyết ngả người trên ghế sofa, trên mặt vẫn giữ nguyên cái cười ghê tởm đó. Nhĩ Kiệt ngồi trong lòng dì, miệng há hốc. Cơn phẫn nộ lại choán lấy tôi, tôi quên bẵng luôn sợ hãi, quên bẵng luôn người đang ngồi trước mặt mình từng là một thủ lĩnh quân phiệt giết người không chớp mắt, quên bẵng luôn những lời căn dặn của mẹ trước khi đi, quên bẵng hết thảy!
Chỉ cảm thấy một bầu uất ức căng trào trong lồng ngực cứ thế tuôn ra, tôi ngẩng cao đầu, bất chấp tất cả hét lên thật lớn:
“Con không có ý gì cả, LOVEJILI 55 chỉ tại con đầu thai nhầm chỗ mới làm con gái của Lục Chấn Hoa! Nếu con sinh vào một nhà khác thì đã không đến nỗi phải ngửa tay xin xỏ cha đẻ mình như một đứa ăn mày!
Đến cầm thú còn biết chăm nuôi con cái, FB JILI Casino login download còn con có cha mà như không! Cha,888php withdrawal tình người của cha ở đâu? Cha ghét bỏ con đã đành, jili casino free 150 nhưng cha đã từng yêu mẹ cơ mà, Sunwin go88 đã từng nghĩ trăm phương nghìn kế để cướp lấy mẹ cơ mà, mà giờ cha không một chút...”
Cha đứng vụt dậy khỏi ghế, dọc tẩu lăn khỏi người rơi xuống đất. Ông nhìn trừng trừng vào tôi, trong đôi mắt báo rừng rực những tia lửa hung tàn, cơn cuồng nộ khiến mặt ông méo xệch đi trông thật khủng khiếp, gân xanh trên trán giật liên hồi. Ông tiến từng bước đến trước mặt tôi.
“Mày là cái thá gì? Mà dám nói năng kiểu đấy với tao?” Cha gầm lên, “Tao sống đến nay đã sáu mươi tám tuổi rồi, chưa một kẻ nào dám hỗn hào với tao như vậy! Nhĩ Kiệt, đi lấy sợi thừng lại đây!”
Tôi lùi lại một bước theo phản xạ, nhưng chiếc ghế đã chặn tôi lại, tôi đành đứng nguyên tại chỗ. Nhĩ Kiệt hứng khởi đến độ mắt lồi hẳn khỏi tròng, hăm hở chạy vụt đi ngay để tìm dây thừng. Tôi không biết cha định làm gì tôi, trói tôi lại hay siết chết tôi? Tôi bắt đầu hơi hoảng sợ. Như Bình vẫn ngồi trên ghế sofa, toàn thân run lên cầm cập, làm cái ghế cũng lạch cạch rung theo, báo hại tôi thấy chùn bước ít nhiều. Nhưng cơn uất hận đã khiến đầu óc tôi mụ mẫm và tôi cũng không còn kịp để trốn chạy nữa.
Bình luận
Đọc tiếp
Dòng sông ly biệt: Nỗi đau của đứa con vợ lẽ
0
Mỗi tháng, Y Bình đều phải tới nhà của cha để lấy tiền sinh hoạt phí. Cô có cảm giác mình như một kẻ ăn mày đầy tủi hổ. Nhìn chị em Như Bình được sống sung túc, Y Bình thấy xót xa.
'Đừng cố đa nhiệm, chị em ạ!'
0
Chúng ta bị mắc kẹt trong một hệ thống luôn đòi hỏi cải tiến về hiệu suất. Hệ thống đó khắc nghiệt với phụ nữ hơn đàn ông. Cả đàn ông và phụ nữ đều cần thoát khỏi vòng quay đang chẳng đưa ta đến đâu này, nhưng với phụ nữ, điều đó cấp thiết hơn. Đừng cố dấn thân, chị em ạ! - Tải ngay ứng dụng Voiz FM tại: voiz.vn/download để nghe trọn vẹn nội dung sách!
Khi người mẹ không còn nhận biết được thời gian
0
Trước sự có mặt của cả gia đình, bà ngập ngừng, rồi nói rằng mình đang gặp vấn đề về trí nhớ và gần đây đã tìm đến sự giúp đỡ của bác sĩ thần kinh.
SÁCH HAY
Một chiến dịch ở Bắc Kỳ
0
Thị dân và quan lại mặc lễ phục lui tới thăm viếng nhau, tặng nhau những lá thiếp lớn màu đỏ và quà cáp.
Đi như tờ giấy trắng
0
Một trong những chuyến đi vào mùa Giáng sinh ghi dấu mãi trong tôi chính là về Đường Lâm, hay đúng hơn là về những ngôi làng quanh vùng Ba Vì, Sơn Tây.
Bill Gates - Tham vọng lớn lao và quá trình hình thành đế chế Microsoft
0
Khi không chơi bài buổi tối, Bill Gates thường làm việc ở Trung tâm Điện toán Aiken. Đó là lúc các máy tính ít được sử dụng nhất.
Những bá chủ không gian
0
Khi Blue Origin phóng và hạ cánh thành công tên lửa New Shepard, Jeff Bezos chỉ viết vài dòng trên Twitter. Trái lại, Elon Musk "tuôn" cả tràng dài trên mạng xã hội.
Người trẻ thời 4.0 - Uy quyền lộng lẫy
0
Trong số những kỹ năng mà người lao động phải có nếu không muốn bị bỏ lại phía sau, tư duy phản biện được nhiều người đặc biệt lưu ý.
Đi bộ xuyên Việt với cây đàn guitar
0
Thiên nhiên luôn biết cách chữa lành những tổn thương trong tôi. Thiên nhiên là mẹ, là người thầy hướng dẫn mỗi khi tôi lạc lối trong cuộc đời này.
Loạn 12 sứ quân
0
Sau khi Ngô Xương Xí chết, họ Ngô hết người kế vị. Trong nước một ngày không thể không có vua, Đinh Bộ Lĩnh lên ngôi, lấy tôn hiệu là Vạn Thắng Vương.
'Cô Vy' tự sự - gió và tình yêu vẫn thổi
0
Cơn đại dịch càn quét toàn cầu giúp chúng ta nhận ra giá trị cốt lõi của gia đình, kéo những người thân về với nhau.
Những ngày cách ly
0
Phải chăng chỉ cần có độ lùi của thời gian và trải nghiệm, con người có thể nhìn sự việc bằng góc độ hoàn toàn khác?
Machiavelli
0
Leonardo và Michelangelo - hai nghệ sĩ tài năng - cùng làm việc trong một tòa nhà. Điều đó cho thấy Florence từng quy tụ nhiều ngôi sao sáng.
Tạp chí điện tử Tri thức Cơ quan chủ quản: Hội Xuất bản Việt Nam Giấy phép báo chí: số 75/GP-BTTTT và số 442/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 26/02/2020 và ngày 29/11/2023 Phó tổng biên tập phụ trách: Lâm Quang Hiếu © Toàn bộ bản quyền thuộc Tri thức
Tòa soạn: Tầng 10, D29 Phạm Văn Bạch, Quận Cầu Giấy, Hà Nội Hotline: 0931.222.666
Giới thiệuLiên hệ: [email protected]
Chúng tôi sử dụng cookie để cải thiện trải nghiệm của bạn. Tìm hiểu về Chính sách Cookie tại đây
Từ chối Đồng ý